Châu Mỹ và châu Á

Từ châu Âu, tôi sang Mỹ. Hình như là năm 1988. Lúc đó chị gái tôi đang sống ở San Bernadino, California. Chị tôi đang bị ung thư giai đoạn cuối. Rất yếu rồi nhưng chị luôn mỉm cười. Tôi sang ở với chị và chăm sóc chị cho đến lúc chị qua đời. Sau đó, tôi đi thăm các chùa khắp California và Mỹ. Hồi đó không có nhiều chùa lắm. Khắp California chỉ có vài chùa lớn. 

Vòng quanh châu Âu rồi sang Mỹ, tôi thấy rõ con người các quốc gia, các châu lục là nhóm tập khí, nhóm nghiệp khác nhau. 

Họ biểu hiện ra khác nhau nhưng họ giống nhau là đều bị nghiệp lực lôi kéo vào khổ. 

Cái khổ của họ giống nhau. 

Cái tham, sân, và luyến ái của họ giống nhau. 

Sự dính mắc giống nhau. Họ theo đuổi tiền bạc và tình yêu – và khổ nhiều vì chúng. 

Nếu họ bỏ thế gian để theo đuổi tôn giáo, tâm linh thì lại cũng có tham và dính mắc trong tâm linh. Vẫn là khổ. 

Chân pháp, tức sự thật, thì vượt lên cả hai – cả đường lối thế gian và đường lối tâm linh, tôn giáo. Thế nên chân pháp có thể giúp con người thuộc mọi văn hóa, mọi đất nước, mọi tôn giáo một cách không phân biệt. Chân pháp thì không phụ thuộc vào văn hóa, quốc gia. 

Đi qua các văn hóa khác nhau giúp tôi hiểu cách sống của con người để có thể giúp đỡ họ tùy theo nghiệp của họ, tức là tùy chỗ mà họ mắc kẹt. Sống ở Mỹ giúp tôi trở nên linh động hơn nhiều so với hồi ở Thái. Người Mỹ thích ôm hôn khi chào hỏi người thân. Họ ôm hôn cả nhà sư hay linh mục mà họ thân thiết. Bà hàng xóm của tôi, Barbara, mỗi khi gặp tôi đều ôm lấy tôi. Các Phật tử Mỹ cũng thế. Ở Thái thì Phật tử không được phép chạm vào nhà sư. Phật tử nữ không được ngồi gần chư tăng. Ở Mỹ, có lúc tôi còn đá bóng cho khỏe người (cười). Ở Thái thì chư tăng không được đá bóng.

Sau khi chị tôi qua đời, tôi rời Mỹ trở lại châu Á nhưng chưa về Thái. Tôi đi thăm Singapore, Malaysia và Indonesia. Ở những nơi này, mỗi lần tôi giảng pháp đều có cả ngàn người tới nghe. Tôi không rõ làm sao họ biết. Lúc đó không có Internet, ngay cả điện thoại cũng hiếm, nhưng họ vẫn biết. 

Ở những nơi này, người dân theo nhiều tôn giáo. Đạo Phật, đạo Thiên Chúa, đạo Hồi, đạo địa phương. Tôi không nói pháp gì cao siêu. Tôi nói những điều đơn giản trong cuộc sống. Tôi nói bản chất cuộc sống thế gian là gì. Tại sao chúng ta không nên ảo tưởng và dính mắc vào đời sống thế gian, từ cái ăn, cái mặc, cái ở, các mối quan hệ, rồi tiền bạc, danh tiếng. 

Đời sống này thực sự liên tục biến đổi theo duyên và đi qua rất nhanh; nó không bao giờ mang lại sự toại nguyện hay hạnh phúc đích thực. Cuộc đời ta có thể đang rất ổn thỏa nhưng khi đủ duyên thì nó lập tức biến đổi. Sự ổn thỏa đột ngột biến mất và rắc rối ập xuống, chồng chất. Hôm nay khỏe, mai ốm quỵ. Hôm nay có mọi thứ, mai mất mọi thứ. Nếu ta không chuẩn bị để tâm an ổn trong mọi biến cố lên xuống thịnh suy của đời sống thì ta sẽ luôn vật vã trong các cơn sóng khổ đau. Nếu ta không tìm pháp, không tìm sự thật để có bình an nội tâm thì ta đang để mất phước báu lớn nhất khi được sinh ra làm người. Hãy dùng đời sống làm người này để tìm ra hạnh phúc đích thực. Hạnh phúc đích thực sẽ đến khi thấu pháp. Khi thấy sự thật. Một đời sống không có pháp làm nền tảng sẽ đau khổ rất nhiều. 

Tôi nói chuyện với họ như vậy. Đơn giản thế thôi. 

Rồi tôi giảng cho họ về 5 giới và cho họ thụ 5 giới. 

Một là không sát sinh. 

Hai là không trộm cắp. 

Ba là không tà dâm.

Bốn là không nói dối. 

Và năm là không uống rượu hay các chất kích thích. 

Đấy là những giới cơ bản mà một người nên giữ. Tôi vẫn thường nói rằng nếu con người lấy 5 giới này làm nền tảng đạo đức để chung sống với nhau thì thế giới sẽ bình an hơn rất nhiều.

Sau châu Á, tôi sang Úc và New Zealand. Một Phật tử ở Úc cúng dường cho tôi 100 mẫu đất ở Bandanoon, gần New South Wales để thành lập thiền viện Sunnataram tại Úc.

Lúc này, 5 năm đã trôi qua. Đã đến lúc tôi trở lại Thái Lan. Đó là mùa hè năm 1991.

Quotes

Dòng chảy TÔI

Không một tấc vuông nào trên mặt đất
Lại không có xác người và vật
Những xương cốt rữa nát, hoại tan
Đã chất chồng, hằng sa không đếm xuể
Nếu thu lượm chúng từ khởi thủy
Sẽ phủ ngập tất cả núi đồi.
Tôi có thể đang đi trên xương cốt chính mình
Tôi không biết mạch chảy TÔI đã trôi qua bao kiếp
Trong dòng thác tồn sinh.

Giờ nhận ra sự sống và vạn vật
Chỉ là một phần trong dòng chảy tự nhiên
Tôi dừng lại.
Ngay đây.
Chính chỗ này!
Xa rời muôn sự.
Vĩnh viễn nhận ra,
Rằng không có gì để níu giữ,
Như thế tôi trở nên mạnh mẽ, tươi vui,
Vững vàng, không chuyển lay.
Tôi có thể vô lo đi khắp chốn.
Bởi tôi biết nơi nơi đều là mồ tôi xanh cỏ.
Tim tôi ngập tràn hạnh phúc, hoan vui.
Tôi biết tử và sinh là Một.

Quotes

Có thể dừng trụ nơi đâu?

Này con, hãy nhìn xem:
Giữa nóng bức có mát mẻ.
Giữa mờ mịt có tỏ tường.
Giữa nặng nề có khinh an.
Trong rối ren có rỗng lặng.
Giữa tối tăm có ánh sáng.
Trong dày dạn có mong manh.
Trong thô tháo có thanh tao.
Trong nhỏ nhen có vĩ đại.
Trong gần bên là xa ngái.
Trong chậm rãi có khẩn trương.
Trong thấp là cao.
Trong bẩn là sạch.
Trong nhem nhuốc là thanh tịnh.

Trong giàu có là nghèo túng
Trong tử có sinh
Trong dính kết là phân ly
Trong độc ác là đức hạnh.
Trong hẹp hòi có bao la.
Trong ngu si là thông thái.
Trong điên đảo là bình an.
Trong buộc ràng có độc lập.
Trong giam hãm có tự do.
Trong hoàn thành có mất mát.
Trong khó có dễ.
Trong rời xa có lại gần.
Trong nhọc nhằn có an vui.
Trong tầm phào có trí tuệ
Trong đến có đi.

Trong che đậy có phơi bày
Trong ngã là vô ngã
Trong tăng trưởng có suy hoại
Trong cứng cỏi có mong manh.
Trong mạnh mẽ có yếu mềm
Trong đặc quánh là thưa thớt
Trong quay cuồng có dừng bước.
Trong đối địch có giao hòa.
Trong giận dữ có thản nhiên.
Trong ảo tưởng là giác ngộ.
Trong sinh diệt có Niết Bàn.

Nào, ta có thể dừng trụ nơi đâu?

Quotes

Cuộc đời đích thực

Con người đã học cách đi rất xa
Tới những chân trời mới, những vì sao xa.
Họ đã kiếm tìm và thành công khắp chốn
Tuy thế họ quên tìm đường đến nơi gần nhất:
Bản thân mình.

Con hãy tìm cho ra cái gọi là bản thân
Đây là điều quan trọng số một.
Nếu đã tìm gặp và hiểu đích thực.
Cái gọi là TÔI.
Con sẽ sạch mọi khổ.
Đó cũng gọi là giác ngộ.
Giác ngộ là thấu triệt rằng mọi thứ đều vô ngã.
Khi đó tâm tỏa sáng và tỉnh giác hoàn toàn.
Dưới ánh sáng giác ngộ, tâm tự bình an.
Đây cũng gọi là Niết Bàn: tự do, thấu suốt.
Sạch mọi thiêu đốt của buộc ràng và rối rắm.
Đó là sự tự do cao nhất của một cuộc đời.

Và bởi vì con vẫn còn tồn tại đây.
Con có thể làm việc
Mọi việc làm sẽ nhẹ nhàng và mang quả ngọt.
Mọi lúc mọi nơi, vẫn lan tỏa bình an.
Vì hòa bình của mọi chúng sinh.

Chỉ cần con biết quan sát, quán xét xung quanh.
Sự thật sẽ tự phơi bày, hiển lộ.
Tinh tấn, chuyên cần, rồi con sẽ thấu tỏ.
Giác ngộ tự thân.

© Copyright 2021 by Phan Viet Author.
All rights reserved.