Ngày 24-7-1995, tôi rời Thái.
Trước khi rời Thái, tôi đến đảnh lễ nhiều bậc thầy lớn và thị giả của ngài Tăng Thống. Nhiều người buồn. Họ hiểu.
Từ chùa Raja Dhivas ở Bangkok, tôi đi ô tô tới đảo Trat ở biên giới. Khoảng 15 đệ tử đi cùng tôi tới biên giới. Từ Trat, tôi đi tàu qua vịnh Thái Lan sang Cam-pu-chia. Hai sa-di và một Phật tử nam đi cùng tôi. Chúng tôi ở một vùng gọi là Sau Tong, giáp biên giới giữa Cam-pu-chia và Thái Lan. Chúng tôi dựng một cái lều tranh cạnh thác nước. Tôi ở đó một tháng. Sau đó, tôi rời Sau Tong đi Phnompenh và từ Phnompenh bay đi Mỹ.
Tính đến ngày hôm nay, tôi rời Thái Lan đã 25 năm. Hai mươi năm sau khi rời Thái Lan tôi mới trở lại lần đầu.
Sau này, những người từng gây chuyện với tôi đã đến xin tôi tha thứ. Một trong số hai phụ nữ kiện tôi đã sang Mỹ gặp tôi để xin sám hối. Bà ấy bị ung thư. Tôi nói với bà ấy, “Đừng lo gì cả.” Tôi đã tha thứ cho họ lâu rồi.
Nhân quả không sai bao giờ. Nhân lành đưa đến quả lành. Nhân ác đưa đến quả ác. Không sai. Kể cả thần thông cũng không thể thắng được nghiệp. Khi nhận ra các ác nghiệp mình đã gieo thì hãy chân thành sám hối. Và đừng lặp lại điều đó.
Nhưng giác ngộ thì tức là vượt lên trên cả thiện, ác, đúng, sai. Đức Phật nói, “Cần tịnh hóa tất cả các tâm”. “Tất cả các tâm” tức là cả tâm ác và tâm thiện, tâm xấu và tâm tốt. Không dính mắc ngay cả với điều tốt, việc tốt, hay sự tốt lành. Không dính vào ý niệm “Mình là người tốt”. Nếu ta dính mắc vào ý niệm “Mình là người tốt” thì ta vẫn còn cái tôi. Như thế sẽ còn đau khổ. Nếu ta dính vào ý niệm “Mình là người xấu” thì ta cũng sẽ khổ. Không phải cả tốt và xấu. Vượt trên tất cả. Trên mọi nhị nguyên. Tự do với tất cả.
Dẫu vậy, hãy không ngừng làm việc thiện và đừng làm việc ác.
Tha thứ
PV: Vì vụ scandal mà sư phụ đã phải rời Thái suốt 25 năm qua. Sư phụ có giận những người đã gây chuyện cho mình không?
LPY: Ta đã tha thứ cho họ lâu rồi.
PV: Nếu được làm lại cuộc đời mình, sư phụ có thay đổi gì để những chuyện này không xảy ra không?
LPY: Không. Ta vẫn sẽ làm mọi thứ như ta đã làm.
PV: Sư phụ có biết trước chuyện scandal này sẽ xảy ra?
LPY: Biết. Ta chỉ không nghĩ nó sẽ xảy ra sớm thế.
PV: Nếu biết thì có cách nào có thể thay đổi được không?
LPY: Không.
PV: Trong lòng sư phụ có còn một chút gợn nào về câu chuyện này không?
LPY: Phải đến năm 2008, mọi cảm xúc mới hoàn toàn biến mất. Những chuyện như này cần thời gian. Nếu con có thể nhìn thẳng vào nó một cách trung thực thì con sẽ thấy sự thật. Con sẽ thấy đạo trong đó. Trước năm 2008, ta đã quán, ta đã thiền, ta đã quyết tâm bỏ qua nhưng một số cảm xúc vẫn quay lại. Chỉ là những cảm giác rất nhỏ, vi tế nhưng chúng vẫn quay lại. Đến năm 2008, sau sự kiện ở rừng Redwood thì mọi thứ sáng tỏ. Không cần phải làm gì thêm nữa. Không cần thanh minh hay làm rõ điều gì. Không cần. Người ta hiểu đúng hay hiểu lầm, không sao cả. Ta không còn lo lắng về bất cứ điều gì.
Năng lượng lặng im
Thật khó tìm một nơi tĩnh lặng
Trong thế giới này
Nhưng tìm tĩnh lặng trong tâm còn khó hơn.
Ngay cả khi thanh âm bên ngoài đã lắng
Thì âm thanh trong tâm vẫn còn vang vọng
Dù cảnh tượng bên ngoài đã mờ khuất từ lâu.
Thì tâm vẫn còn nhớ tưởng, luyến lưu.
Im lặng chứa một năng lượng tự nhiên.
Cho nên bất kỳ ai có tâm tĩnh lặng
Do thấu biết sự thật
Sẽ luôn được nạp đầy năng lượng của lặng im.
Cách giải quyết vấn đề
Mọi hiện tượng đều có nguyên nhân
Vấn đề là tìm ra nguyên nhân đó.
Muôn khó khăn trong đời đều có thể tháo gỡ,
Khi thấu tỏ nguyên nhân.
Nhân gốc là hành vi của chính mình.
Nhân phụ là các tác nhân ngoại cảnh.
Thế nên mọi vấn đề cần giải quyết nơi mình trước nhất
Một số vấn đề chỉ cần giải quyết nơi gốc phát sinh.
Là hành vi của chính mình.
Một số vấn đề cần cái nhìn mở rộng.
Cần soi xét cả chính mình và tác nhân ngoại cảnh.
Khi có một vấn đề sinh khởi,
Một số người ra sức chỉnh sửa
Các tác nhân bên ngoài.
Họ không hề nghĩ đến sửa mình.
Nhưng càng cố sửa bên ngoài, họ sẽ càng bế tắc.
Pháp là tha thứ
Tâm là người làm, làm, làm.
Tâm là người biết, biết, biết.
Chánh niệm là người ngộ ra.
Thật ra bản nguyên của mỗi chúng ta
Là hoàn toàn thanh tịnh.
Kể cả nếu ta từng làm điều bất thiện.
Đó là do bị ảo tưởng, si mê.
Cho nên hãy mở lòng cho nhau sự tha thứ.
Này con,
Hãy thấu tỏ bản thân mình và người xung quanh.
Bất cứ điều gì con làm cho người khác.
Hãy làm bằng sâu thẳm yêu thương và thiện ý.
Chấp nhận, bằng lòng về nhau.
Đấy là con đường để con vượt mọi khổ đau
Con đường duy nhất.